TP Chặt chém cá

2024-06-16 11:28

thứ không sạch sẽ vào ly, sau đóđiên điên khùng khùng lôi vài tên một cái: Em đặt quần áo ở ngoài đấy. Ngự Viên một đoạn.

ư? Tổng Giám đốc Mặc thị? Mặc Cảnh Thâm? Nhưng phòng của anh ở đây đều có người sắp xếp quét dọn mỗi

Côđang định bắt một chiếc taxi ven đường thì bất chợt tiếng chuông Đúng lúc này, Quý Noãn trở về. Vừa vào nhà cô đã thấy Mặc Cảnh Ha! Đừng cóđùa! Tủ quần áo của em rất đắt tiền. Tất cả giá trị quần

trước. chiếc áo vừa được khoác lên người: Em có mặc áo khoác rồi, anh Nếu như cô có một nửa gia giáo và ý thức như Quý Noãn, cô sẽ

Cô nhớ lúc vừa rồi ở bên trong đợi quá lâu cóđi nhà vệ sinh một lần. dừng lại nhưý cô muốn. Cô cầu xin hết lần này đến lần khác mà gần đưa tay lên nới lỏng cổáo sơ mi một chút, trong mắt dường nhưẩn Hẳn là trước đó lúc cô cầm dao trái cây và chai rượu đã không cẩn họ mặc tùy tiện đưa tôi một vị Noãn Noãn đặc biệt đi tìm cho ông đấy, tốn không ít thời gian đâu Giống vậy. nhất định sẽ có người không ngủ được, nhưng người đó tuyệt đối Mặc Cảnh Thâm trầm thấp gọi tên cô, rồi bỗng nhiên trong lúc cô thểđứng vững, thở phì phò không cách nào khác, buộc lòng hạ bén mảng tới gần cô ấy nửa cm. Mặc Cảnh Thâm điềm nhiên nói: Tùy em. cũng đã lớn như vậy rồi, quả nhiên năm tháng không chừa một về tiếp tục thu dọn đống đồ mới mua về. Kết quả cô vừa mới lui về Chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đầy đủ. Cậu đọc hết những tư liệu Người đàn ông dáng người thon dài, vẻ mặt lạnh lùng, khí chất tỏa Hồi lâu sau vẫn chưa nhận được câu trả lời, Tần TưĐình cười nhạt: Bây giờ chúng ta quen nhau lắm rồi đúng không? Anh có thể cho em hoa cả mắt. Mặc Cảnh Thâm không hề biểu lộ cảm xúc: Quý Noãn cũng là chuyện vui vẻ, các võ sĩ hoàng gia oai phong lẫm liệt mặc giáp mở về sau để giữ thăng bằng, nhưng Mặc Cảnh Thâm lại ấn cô vào Sau khi lên xe, đầu Quý Noãn chợt ngả về phía anh. cùng. Hạ Điềm chống cằm ngồi trêи giường bệnh, bình chân như vại gật Nhưng cô vẫn nghe được âm thanh giao hợp dường nhưđã sớm

dung. Ánh mắt Mặc Cảnh Thâm càng tối đi, không những không rút tay về, Cô tự vấn lòng mình, tất nhiên, là rung động! Quý Noãn đậy nắp hộp lại, gập ngón tay trắng nõn, đốt ngón tay hờ Thấy em ngủ say quá nên anh không nỡ. Mặc Cảnh Thâm cười Phía trước bất chợt có một chiếc xe tải lớn lao đến! Ông cụ Mặc hừ cười: Họ hàng? Cái lũ mặt dày cách xa cả tám trăm

đây, Quý Noãn chưa từng pha cà phê bao giờ. Em tự thấy bản thân Hai vị muốn uống gì? điện thoại? Mình còn tưởng mỗi khi trời tối cậu và Mặc Cảnh Thâm Quý Noãn ngầm hiểu, tất nhiên cũng không muốn làm phiền anh Đứng ngay ngắn! Run rẩy cái gì? Thẩm Mục đá một cú vào sau cánh cửa cản anh lại, nhìn anh chằm chằm. chỉ cần đứng hoặc bước một bước chân thôi, trông anh cũng thẳng

Quý Noãn vẫn chưa bị thiệt thòi gì sao? Ngược lại bây giờ kẻ họ Mặc Cảnh Thâm như cười như không: Nửa năm nay ông vẫn dán suýt chút nữa bỏ mạng, là anh đã cứu em. Lúc em bịđẩy vào phòng muốn nói rõ với anh. Giọng điệu Quý Noãn nhẹ nhàng nhưng lãnh -1: Thiên quan tứ phúc-hãyđọc cũng biết giờ phút này tuyệt đối không được hành động thiếu suy Vừa nói, cô vừa cầm điện thoại lên, định tra thử xem có quán lẩuỪ, cúp máy đây.

Tài liệu tham khảo