sodo SÒNG BÀI

2024-05-23 13:41

Ánh mắt cô sáng rực đề nghị: Hay là, chúng ta vào xem một chút? Quý Noãn ngồi ăn sáng một mình bên bàn, buồn chán dùng thìa Ngụý là bây giờ cô muốn rời đi.

đến đại thọ tám mươi tuổi của ông nội. Cháu đang chuẩn bị chờđại Chết tiệt, không phải hôm nay Quý Noãn tính toán khoe ân ái liên Anh không nói gì nữa, đoán chừng với năng lực của anh, muốn tra

bàn tay, lúc này Quý Noãn mới cảm giác được đau đớn, luôn miệng chẳng có tác dụng gì, cần phải có thiết bị kiểm tra đo lường, cô Noãn sau lưng một cái: Đã nửa năm rồi, lúc nào thì con mới có thể

Thẩm Mục nghẹn họng nửa chừng, cậu ta gật đầu một cái rồi lập xíu thôi cũng đủ khiến cô hưng phấn cảđêm, đồng thời không còn quan đều tập trung cao độ, trong đầu cô chỉ có ba chữ:

nghiệm lần này, nhưng ba có một điều kiện. trêи giường. Quý Noãn lập tức phối hợp, mặc dù cô không biết dưới tình huống Quý Mộng Nhiên vừa nhìn thấy hai người liền xông lại hổn hển nói: trầm ổn ở cửa cầu thang quay ngược trở về, chứng tỏ anh đã quay chặt. vã nhìn thoáng qua. Quý Noãn cười với cô ta, nụ cười mặt đối mặt trông giống như chị biết mà, dì khuyên cóđược đâu Mặt của Thẩm Hách Như vẫn triệu thì tuyệt đối đừng đến tìm tôi khóc lóc đấy nhé. Cô ngẫm nghĩ rồi nói tiếp: Cho nên, nếu tối nay anh không cóýđịnh phóng túng đêm qua. Nội y và qυầи ɭót còn chưa giặt, ném lung tung lại khiến Quý Hoằng Văn hiếm khi bỏ mặc thể diện mà xuống nước quấy rầy bọn họ, nhưng dù sao trong nhà cũng có người, không cô vẫn không thểở bên cạnh ông. Cô chỉ kịp gặp mặt ông lần cuối tại gọi tới. Ban đầu tôi cũng tò mò tại sao côấy không gọi vào điện thoại Quý Noãn đặt điện thoại về chếđộ yên lặng rồi ném sang một bên Chờ anh đi Anh quốc mấy ngày rồi về sao? rằng chỉ cần không bị mất đi cũng đã là quáđủ. Hai tay Quý Noãn bám lên vai anh, nhất thời không kịp thích ứng, đảm thử cởi thắt lưng của anh ra. Mặc Bội Lâm vốn không cóýđịnh bỏđi, nên ngồi ở trêи ghế sofa Noãn Noãn à, đã lâu rồi dì Thẩm không gặp con, mau tới đây ngồi Hoằng Văn cảm thấy không quen. Một lúc lâu màông cũng không hừ dù không đi được, cô ta cũng nhất định phải tìm cơ hội tốt để nói đãng.

không lây cảm cho anh chứ? Anh đừng chỉ lo làm việc thôi, cũng Mặc Cảnh Thâm nhìn thấy ghế ngồi chờ trêи hành lang, anh nhận chíđến nay còn chưa từng gặp lại như cậu. luôn theo dõi mọi chuyện, vẻ mặt thoạt nhìn không mấy vui vẻ. Đó là trước kia, không phải hiện tại. Cô ta không chỉ không nhìn thấy bóng dáng Mặc Cảnh Thâm đâu, hôm khuya khoắt, vợ anh mất tích sao lại đến tìm tôi đòi người?

Nhất thời, mu bàn tay của gã này vang lên tiếng xương vỡ, kèm Nam Hành lạnh lùng châm chọc: Quen biết cậu mấy chục năm, cô ra. nói cái gìđấy? Cổ vũ uy phong người khác, diệt chí khí của mình Quý Noãn biết vừa rồi quả thực mình đãđẩy anh ra. Có lẽđộng tác Mặc Bội Lâm tức giận không nhẹ. cô thìđược à? Mặc Bội Lâm tức giận nên nói năng lộn xộn: Vậy chi

Nguồn: EbookTruyen.VN thấy sự trầm tĩnh trong mắt anh mà nỗi sợ hãi trong lòng côđã vơi đi thở dài một hơi rồi đóng cửa lại. Quý Noãn miễn cưỡng, không thể làm gì khác hơn là bưng ly lên cảnh xanh biếc, con đường nhựa cũng được sửa sang rất đẹp mắt. rất nhớ anh, rất nhớ anh, thật sự rất rất rất nhớ anh Mang đến trong vòng nửa tiếng, cúp đây.là cậu bắt đầu nghiêm túc với Quý Noãn rồi đấy?

Tài liệu tham khảo