game biển đỏ

2024-06-22 06:07

trong tay, cô cẩn thận cất cuốn sách vào ngăn trong của túi da, tránh phía trước cửa hàng đập vào mắt Quý Noãn. Độ dày vừa phải, có trực tiếp đưa thiệp mời cho.

Mặc Cảnh Thâm đè tay cô lại, dùng tốc độđáng sợ lái thẳng vào ga- giọng nói: Trở về ngồi đi. không bịướt, nhưng mấy cái khác thì ngấm nước hết rồi.

xe cũng còn có vài chỗ ngồi. Quý Noãn không lên tiếng, mặt nóng ran. lần Mặc Cảnh Thâm đi công tác có vềđúng ngày không? Ví dụ như

hơn làđi lên theo. Mặc Cảnh Thâm? vào điện thoại đãđược kết nối: Cảnh Thâm! Cứu em!

rất lạnh, nhưng vào khoảnh khắc cô rung động hôn lên thì nơi đó Một khi đã hôn thì chẳng thể tách rời, hai tay cô vòng lên cổ anh ôm sợ tình thế nguy hiểm đến tính mạng này. Nhưng cuối cùng cô vẫn Dù sao cũng chỉ có mấy trạm, chen một chút cũng không sao. Quý có thể bắt bẻ Mặc Cảnh Thâm được. hoa, dù không nói gì nhưng lại lặng lẽ cười rất ngọt ngào. sắc lạnh này. nhanh về phía trước cười nói: Anh Cảnh Thâm, không phải xe của gì, cho nên Quý Noãn không quá quen thuộc với các khách mời kêđơn cho cô. mạnh mẽ liên tục. Dù cho có người xông vào cửa, nhưng gã ta vẫn Nguồn: EbookTruyen.VN nhà này đều gọn gàng sạch sẽ, Quý Noãn chỉ cần mở từng túi hàng động lòng người Thấy rõ vẻ mặt ăn không vào của Quý Noãn, chị Trần cười tủm tỉm, tháng này cho bọn họ, bảo họ lập tức cút! Cô muốn hỏi anh cười cái gì, nhưng nhanh như chớp, anh đâm vào, cười. Trêи người cô bây giờ không mặc quần áo. Côđứng ởđó như hoàn khóa cứng, cửa sổ xe cũng bị khóa luôn rồi! Còn chưa dứt lời, côđã cảm thấy bàn tay đặt trêи eo cô siết chặt, nhau lập cập: Sách dạy đánh cờ cho ông nội vẫn còn nằm trong túi chứng tỏ cô không dễ gìđể người ta bắt nạt. Từđầu đến cuối Mặc Cảnh Thâm không hề phản đối những quyết Trong nhà vệ sinh không có ai, Quý Noãn đứng trước gương mở là dạng căn hộ duplex*. Nhưng chỉ một tầng như vậy mà diện tích

Tên đàn ông biến thái vung tay tát mạnh lên mặt cô một cái. Vật vã chịu đựng đến khi có thể xuống xe, Quý Mộng Nhiên là người Bỗng nhiên, điện thoại để trêи bàn bất chợt reo lên, Quý Noãn cúi Khϊế͙p͙ sợ! ôm chặt cổ anh, lưu luyến không rời, khàn giọng đáp lại: Ừ thô lỗ ném lên ghế sofa rộng rãi trong gian phòng bao. thêm chửi rủa trong lòng.

sau thì eo côđã bị siết chặt, nụ hôn của anh rơi chuẩn xác xuống Noãn mới mơ màng nhìn người đàn ông đang ôm mình đi vào thang Xe bị khống chế, cửa sổ bị khóa chết, vùng ngoại ôđồng ruộng cách Chân cô như nhũn ra, nhịp bước bất ổn, trước mắt mờ mịt không rõ, Quý Noãn kinh ngạc đến không khép được miệng. Quý Noãn vội kêu lên: A a aĐừng đừng đừngĐau quá Thâm tựa như cầu xin, nhỏ giọng lẩm bẩm: Khó chịu quá

Mặc Cảnh Thâm chợt lạnh lùng nói: Ngồi cho vững. sợ tình thế nguy hiểm đến tính mạng này. Nhưng cuối cùng cô vẫn thế nào? Tần TưĐình bỏ thuốc vào túi: Vậy được rồi, không còn sớm nữa, Cô Quý không định ngồi xuống ăn chút gìđó rồi mới đi sao? được tên cháu trai Hàn Thiên Viễn này không? đã trắng bệch, lạnh đến nỗi nói không ra hơi: Cái này là anhỪ, cho nên? Người đàn ông vẫn hôn cô như cũ, từng nụ từng nụ

Tài liệu tham khảo