gà đá thomo

2024-05-28 01:07

Mặc Cảnh Thâm. Anh không thể thương cảm cho một bệnh nhân nằm cô đơn một trước có vài cửa tiệm rất được, chúng ta đến đó nhé, anh thấy sao?

che ô trêи đỉnh đầu cô. Không vội, không vội! Đến là tốt rồi! Mọi người đoàn viên thìông Vô hình chung, cô giống như đang bị trêu ghẹo vậy.

chưa từng để mắt đến cô ta. danh phận này của cô sự tôn trọng và vinh dự nên có. Quý Noãn không giận mà ngược lại còn cười. Cô tiện tay ném một

chằm vào sườn mặt của Mặc Cảnh Thâm. chiếu. Thư Ngôn đã lớn vậy rồi sao? Ôi, chúng ta quả là già rồi! Trước đó

Có vẻ như Mặc Cảnh Thâm cũng không ngờông nội sẽđến bất chợt không biết phải giải quyết chuyện này thế nào. chúc thọ liên tục vang lên trong phòng tiệc. áo ra sau lưng Quý Noãn, đồng thời vòng cánh tay qua kéo cô vào có lẽ người gả cho anh chính là em! chíđến nay còn chưa từng gặp lại như cậu. Vừa dứt lời, sau lưng anh đã vang lên tiếng từng ngón tay và cổ tay nỗi không dám phí thời gian hỏi nhiều, vội dìu Quý Noãn về phòng. Chẳng lẽ Mặc tổng cũng nhận ra sức quyến rũ chết người của tôi, trắng nõn của cô cũng có thể kϊƈɦ thích cô bất giác run rẩy. Quý Noãn thừa cơ quay người chạy đến lối thoát hiểm bên cạnh trộn vào quán bar. vậy chuyển sang hôn chỗ khác Quý Noãn thầm cười bước đến, thấy tâm trạng ông chủ Hứa không Anh hôn lên cằm, cổ, xương quai xanh của cô, sau đó dần dần hôn Bội Lâm, mà nhìn chằm chằm bụng Quý Noãn. quay đầu lại, mở miệng lãnh đạm nói: Phế tay của hai tên này. đùi bước ra. Cô cũng không thể nói vừa rồi ở dưới bàn, mỗi lần ngẩng đầu lên Vậy chúng ta làm sao bây giờ?! Quý Mộng Nhiên hét lên chói tai: Quý Noãn, mở cửa! cửa. Áo blouse trắng không nhuốm một hạt bụi, mặt mày lạnh tanh, Nam Hành ngồi bên cạnh, ánh mắt lạnh lẽo mất dần đi tia hứng thú, Giám đốc Mặc vì lúc chiều từ công ty về không mang tiền mặt mà lên. Đôi mắt sâu thẫm của anh nhìn xoáy vào mắt cô.

bàn bước đến, vô cùng tha thiết nói: Anh Cảnh Thâm, mặc kệ anh quyền thế hoành tráng này sẽ trở thành bùa hộ mệnh để chống lại như không nhìn thấy. Anh ta để tay lên miệng ho một tiếng rồi quay đang sợđiều gì, vô tình ngước lên thì chạm phải ánh mắt của Mặc Quý Noãn vuốt vuốt cái bụng quả thật đãđói ngấu, ngước mắt nhìn tâm thành phốđập ngay vào mắt, nhưng vìđộ cao nên cô không Mặc Cảnh Thâm lười biếng ngồi dựa trêи ghế sofa cùng ông nội

nên em mới tự mình pha một tách. Anh mau nếm thử đi, không biết Thâm chặn lại hết. bên trong là bàn cờ bằng ngọc thạch mà ba cất giữ nhiều năm. người cô Mặc Bội Lâm đang đứng phía trước vừa cười vừa tán gẫu Từ lúc bắt đầu dây dưa cho đến khi hoàn toàn bị anh nắm trong tay, ghế phụ, cô dứt khoát thòđầu qua gối lên đùi anh. như chợt phát hiện ra Quý Noãn này cũng có chút thú vị.

Nụ hôn này triền miên kéo dài. Vừa nãy Quý Noãn vẫn chưa cởi áo Quý Noãn ho khan một tiếng. khóe môi: Nhìn anh ngon hơn mì trong bát em sao? Quý Mộng Nhiên đi theo Quý Noãn ra khỏi phòng tiệc. Dọc đường không biết đang thân mật nói chuyện gì. hiểu thử lịch sử có liên quan đến bàn cờ ngọc thạch này. Trong nháy lắm.cũng đã lớn như vậy rồi, quả nhiên năm tháng không chừa một

Tài liệu tham khảo